Tôi vừa trở lại sau một ngày làm việc mệt nhoài, bài thơ này gần như chạy thẳng đến suy nghĩ của tôi không 1 giây chần chừ ngay khi vừa đọc được, một bài thơ tuyệt đẹp và tôi luôn trân trọng cái đẹp:
” She has a bookshelf for a heart
And ink run through her veins,
She’ll write you into her story
With the typewriter in her brain
Her bookshelf is getting crowded,
With all the stories that she’s penned,
Of all people who flicked through her pages,
But closed the book before the end,
And there’s one pushed to the very back
That sits collecting dust,
With its title in her finest writing,
” The one’s who lost my trust”,
There’s book she’s scared to open,
And books she doesnt close,
Stories of every person she’s met,
Stretched out in endless rows,
Some people have only a sentence,
While others once held a main part
Thounsands of inky footprints,
That they’ve left across her heart,
You minght wonder why she does this,
Why write of people she once knew,?
Because she hopes one day she will mean enough
For someone to write about her too.”
Tạm dịch
” Cô ấy có một tủ sách trú ngụ nơi trái tim,
Và mực viết chảy qua huyết mạch,
Cô ấy viết về anh trong câu chuyện của mình,
Cùng chiếc máy đánh chữ trong tâm trí,
Kệ sách cô ấy đang dần trở nên chật chội ,
Bởi những câu chuyện dưới ngòi bút của cô
Tất cả những người từng đi qua trang sách của cô
Có người gập vội quyển sách trước khi kịp kết thúc
Cũng có người vội lật trở lại
Chỉ để ngắm nhìn quyển sách của cô
Với tiêu đề trên cùng hấp dẫn
” Dành cho Người đánh mất niềm tin của tôi”
Luôn có những cuốn sách cô sợ hãi để mở
Luôn có những cuốn sách cô không bao giờ để khép
Câu chuyện về mỗi người cô đã gặp,
Cứ kéo dài từng hàng dài vô tận,
Có những người chỉ nắm giữ một câu,
trong khi người khác nắm hẳn một phần chính,
Hàng ngàn dấu chân đen như mực,
Để lại vết mực khi ngang qua trái tim cô,
Bạn tự hỏi tại sao cô ấy lại viết sách,
Tại sao lại viết về những người cô ấy quen,
Bởi cô ấy ước một ngày,
cô ấy sẽ là tất cả của một người viết về cô”